Truyện thứ 21 : Triệu Vân qua đường, tự nhiên thấy Trương Phi luống cà luống cuống làm cái gì đó. Triệu Vân mới hỏi : _Phi, mày làm sao thế? _Sáng đến giờ tao toàn gặp xui mày ạ. Sáng dậy tao mở cửa thì cửa rụng. Sau đó cầm mâu thì đầu mâu tự nhiên gãy. Lên ngựa cầm yên cương thì dây cương đứt. _Ui chu choa. Mày gặp xui thế! _Ừ. Bây giờ tao phân vân là có nên giải quyết nỗi buồn không. Chứ lỡ đụng vào nó rụng mất cái ... thì chết tao!
Truyện thứ 22 : Lại nói về TRương Phi . TRương Phi suốt ngày bị Quan Zu chê trách là ngu là hữu dũng vô mưu..nuôi chỉ để lấy c... Phi căm lắm : dog die thật ( tạm dịch là chó chết thật..). Ông mày thuộc bảng cửu chương làu làu, đọc 24 chữ cái nhoay nhoáy, chat YM thì như ăn cắp thế mà suốt ngày chê ông mày ngu...cú thật...Nhưng nghĩ lại thì thằng Zu nổi tiếng hơn mình thật..đã thế nó còn cao hơn mình..râu cũng dài hơn mình nữa chứ!!! Nghĩ bụng Phi liền cắt tóc, cạo râu mặc mấy bộ bảnh bao tay cầm quạt cải trang trông như 1 quân sư có học thức. Phen này mình quyết cho thằng Zu lé con mắt bên phải, chột con mắt bên trái về sự thông minh của mình... Phi thong dong đến doanh trại của Zu thì gặp Zu đang đứng ở chuồng ngựa.. Phi nói : chào đại tướng quân.. Zu : tiên sinh có chi dạy bảo... Phi : tại hạ là quân sư đang đi tìm minh chúa, nếu tại hạ đoán đúng trong chuồng có bao nhiêu ngựa thì tướng quân cho tại hạ 1 con để cưỡi cho đỡ mỏi chân ok??? Zu : chà, Zu ta vốn chuộng người giỏi mời tiên sinh.. Phi : 8 con hàng ngang, 9 con hàng dọc, 8x9 = 72 con ok??? Zu : luổn chuân ( chuẩn luôn) mời ngài chọn 1 con ngựa mà ngài thích.. Phi loay hoay chọn 1 con và vênh mặt nói : thấy ta thông minh ko??? Zu nhìn kĩ rồi trả lời : này nếu ta đoán được tiên sinh là ai thì tiên sinh trả lại ta con vật tiên sinh vừa lấy được ko?? Phi : like is ok ( thích thì chiều) Zu : mày là thằng Phi phải không, thôi trả lại con chó cho tao đi thằng NGU ..............................................
Truyện thứ 23 : Lại nói về Lã Bố đánh thắng Tào Tháo ở Bộc Dương, liền tổ chức đại tiệc. Sau vài tuần rượu, Bố đã ngà ngà say, liền rút đèn pin ra, chiếu lên giời, nói : _Hôm nay thằng nào mà theo ánh sáng đèn pin trèo lên được nóc nhà thì ông cho ăn tối với Điêu Thuyền! Tang Bá : Để tao! Chuyện nhỏ! Cao Thuận : Tao! Tao làm được! Trương Liêu : Để tao! Tụi mày thì biết cái gì! .................................................. Trần Cung : Dừng lại đi mấy thằng ngu! Không biết tụi bay ăn cái gì mà ngu thế! Thằng Bố nó mà tắt cái đèn pin giữa chừng thì tụi bay ngã lộn cổ cả nút!
Truyện thứ 24 : Lại nói, Lưu Quan Trương Triệu mỗi người một phương sau khi gặp nhau thì mừng qua, liền tổ chức bữa nhậu ăn mừng. Nhưng do dân mang đến nhiều rượu quá, nên đồ nhắm thì đã hết mà rượu vẫn còn đến mấy thùng. Bị mới nói : _Vân, ra sau bếp mang nồi cháo ra đây! Vân dạ dạ rồi đi ra, lúc sau mang một cái nồi to đùng ra. Cả bọn lại cùng vừa ăn vừa nhậu. Nhưng... Bị:_Vân, mày lấy cháo ở đâu mà ăn sượng sượng thế này! Quan:_Ừ, cháo gì mà toàn xương với xương thế! Trương:_Còn gạo gì mà cứ đóng lại thành từng cục thế! ................................................................................................. Cam phu nhân:_Ối giời ơi! Ai lấy mất cái nồi cám heo của tôi rồi!
TRuyện 25 : Lại nói về Điêu thuyền Điêu Thuyền nức tiếng xinh đẹp trong thiên hạ, đã thế nàng còn luôn ăn mặc đồ hiệu, cưỡi xe ga tay ôm chó cảnh thật đúng là phong cách xì tin...khiến cho Lữ Bố nhà ta càng thêm phần bồ kết.. Một hôm Trương Liêu và TRần Cung đang đánh sóc đĩa tại nhà Hoa Đà thì thấy ĐT ưỡn ẹo, quần sóc áo 2 dây bế chú chó cảnh bước vào... Trương Liêu thèm rỏ rãi nói nhỏ với Trần Cung : ước gì tao là con chó kia nhỉ. Trần Cung : Đồ Ngu, nó mang con chó đến để thiến đấy... .........................................
Truyện 26 : Lại nói về Hứa Chử .. Trong trận Xích Bích, Quân Tào bị Chu Du, Khổng Minh bày mưu lóc lốp đã thế trên đường rút chạy do bên tào ko có máy dự báo thời tiết ( khổng minh) nên gặp bão Chan Chu ==> càng thê thảm.. Tàu chìm, Hứa Chử dạt vào hoang đảo...một thân 1 mình Chử rất sợ nhưng vẫn cứng cỏi tự an ủi : thằng Robinson còn sống được nữa là Chử ta..(??!!!) Sau một thời gian thích nghi, mặc dù trên đảo ko có karaoke và chat nhưng Chử vẫn béo trắng...tuy nhiên còn 1 thứ mà Chử cứ khao khát mãi.. Bất ngờ 1 ngày có 1 cô gái xinh đẹp cỡ á hậu (thời đó chưa có thi hoa hậu) dạt vào đảo...Chử hô hấp nhân tạo cho cô gái tỉnh lại rồi hỏi : HC : cô có giữ được thứ gì ko?? Á hậu : Không, chỉ có 1 thứ mà đàn ông các anh ai cũng thèm muốn.. HC kêu lên sung sướng : Sao, cô mang theo rượu à???? ..............................................
Truyện 27 : Lại nói về Trương Phi Quan Vũ, Trương Phi, Triệu Vân đều là 3 danh tướng nước Thục. Cả 3 luôn luôn kèn cựa về tài năng của nhau.. Quan Vũ : Tao bốc đầu xa nhất ==> tao giỏi nhất Trương Phi : Tao ăn lô 1 tuần liền ==> tao mới giỏi nhất Triệu Vân : Nhà tao có nhiều muối i ốt nhất nên tao thông minh nhất (???) Để tránh tình trạng huynh đệ tương tàn Lưu Bị bèn nhờ Khổng Minh.. Quân sư thông minh nhất thiên hạ hãy nghĩ dùm ta 1 cuộc thi để chọn ra người giỏi nhất..với IQ của mình Khổng Minh nghĩ ngay ra cuộc thi vắt sữa bò cho 3 danh tướng tranh tài.. 3 con bò được dắt ra..Quan Vũ hì hục vắt...được 4 lít Triệu Vân cũng hì hục nhưng do quen Chat hơn là tập tạ nên chỉ được 3 lít.. Còn Trương Phi tay to nhất bọn hùng hục vắt nhưng chỉ được nửa lít... Khi trao giải QV và TV té ngửa khi thấy TP đoạt giải nhất... QV, TV : chúng mày ngu vừa thôi chứ, ngu hết phần của người khác à...1/2 lít mà vô địch là sao.. LB từ tốn đáp : nhưng tao đưa nhầm bò đực cho thằng TP mà... .......................................................................................
Truyện 28 : Lại nói về Triệu Vân Triệu Vân, Trương Phi cùng đến phòng khám phụ khoa của Hoa Đà để khám bệnh xã hội.. Trương Phi vào trước..1 lúc sau Vân thấy Phi đi ra mà run lẩy bẩy.. Vân hỏi : Sao, thời kỳ cuối rồi hả con...hôm nay ngày bao nhiêu để tao còn làm con lô.. Phi : Bậy nào, tao phải xét nghiệm máu..thằng Hoa Đà đang tìm dao để cắt tay tao lấy máu.... Phi chưa kịp dứt lời thì thấy Vân mặt xanh lè lăn quay ra đất... Phi vội vàng vớ ngay cái bàn đập 4,5 cái vào đầu cho Vân tỉnh lại rồi cuống cuồng hỏi : mày sao thế??? Chỉ thấy Vân thều thào đáp : tao đến đây để xét nghiệm nước tiểu... .................................................................................
Truyện 29 : Lại nói về Hứa Chử Một hôm Hứa Chử ngồi nói chuyện với Điển Vi... HC : Tao với mày đều là anh hùng mà ko gặp thời...suốt ngày làm osin cho thằng Tháo thật phí đời trai trẻ...tao nhớ ngày xưa đánh giày, bán báo, ăn cắp vặt, tiêu diêu tự tại mà thèm quá....Hay tao với mày viết đơn xin nghỉ việc rồi đi dạy thú kiếm tiền qua ngày ok?? ĐV : forget mother go ( tạm dich : quen mẹ nó đi..) Mày bị té giếng hay điện giật mà tự nhiên đòi đi dạy thú?? mà thú gì?? HC : Trình tao và mày phải dạy chúa sơn lâm mới oách... ĐV : Mie, mấy con sư tử Hà đông nhà mày còn chưa dạy được mà đòi dạy sư tử thật... HC : mày cứ nói thế, tao toàn bắt con vợ tao phải quỳ đấy... ĐV : lolz, thì nó phải quỳ thì mới lôi được mày ở gầm giường ra chứ..thôi được để tao kiểm tra khả năng của mày.. Nêu bây giờ 1 con sư tử nhảy bổ vào mày thì sao.. HC : tao vác ghế phang nó ngay... ĐV : nếu nó vồ nát ghế?? HC : thì tao vác dao chém nó luôn.. ĐV : nhỡ nó cắn nát dao?? HC : thì tao cầm cung bắn nó... ĐV : nhỡ cung gẫy??? HC : thì tao nhặt phân ném vào mặt nó rồi chạy chứ sao... ĐV : ặc, phân??? phân ở đâu ra??? mà nếu ko có phân thì làm sao nhi? HC : mày ngu thế, nếu con sư tử nhảy vào tao..vồ nát ghế...cắn nát dao..mà cung lại gẫy thì tao đảm bảo với mày lúc đó sẽ có phân... ...........................................
Truyện 30 : Lại nói về Chu Du.. Lưu Bị vốn yêu người tài nên mở cuộc thi tuyển chọn quân sư mưu đồ việc lớn. Nghe thông báo tuyển người, 2 dũng sĩ diệt gia đình là Chu Du và Khổng minh rủ nhau tới phỏng vấn.. Chu Du : may quá, tao tưởng phải đặt nốt con ngựa của ông già tao để trả nợ rồi..tao với mày cố gắng thi đỗ để có thằng nuôi báo cô anh em mình...Bọn mình mặt mũi sáng sủa cộng tài hươu vượn vô đối thì ai chả thèm.. Khổng Minh vênh váo : tao ko những sáng sủa mà tối cũng sủa cơ đấy! (???) Với IQ trên dưới 20 thì bài thi dù có khó cỡ nào thì Chu Du và Khổng Minh cũng đều nộp giấy trắng..(???) Sau khi chấm bài, LB phán : Khổng Minh đỗ, ban cho chức Khí tượng thủy văn công công...còn Chu Du thì chim cút.... Chu Du cay cú gào lên : móa, tao có NGu kém gì nó đâu mà sao mày đuổi tao? LB : Hai thằng ngu như nhau nhưng mày chép bài nó nên mày trượt.. Chu Du : What???( cái gì ) tao và nó đều không làm được sao mày bảo tao chép bài nó...? LB : Câu hỏi 1+1 = ??? thằng KM trả lời là "Tao không biết" Chu Du : thì sao?? LB : còn mày trả lời là "Tao cũng thế" đó thằng Ngu ...............................................................
Truyện 31 : Lại nói về Điêu Thuyền Lữ Bố bị Tào Tháo, Lưu Bị vây ráp đòi nợ rất ác liệt...phải đóng cửa thành tử thủ không dám ra ngoài...muốn đi toilet còn phải vào nhà vệ sinh (???) chứ không dám đứng trên thành rót xuống như trước nữa..!!! Lương thảo cạn kiệt, đói thối mồm. Trong lúc chờ Trần Cung soi lô cày tiền để trả nợ..thì LB nghĩ ra cách tích kiệm kéo dài thời gian... LB : Điêu thuyền nè, nếu em chịu khó tự nấu ăn, giặt giũ, quét nhà thì anh sẽ cho bon osin nghỉ việc... ĐT : Được thôi, vậy nếu anh chịu khó đêm đêm ngủ với em thì ta có thể cho thằng Trương Liêu nghỉ việc... ...................................................................
Truyện 32 : Lại nói về A Đẩu.. A Đẩu sinh ra đã có đặc điểm của bậc đế vương đó là bướu cổ ( thiếu i ốt) Dù học dốt nhưng A Đẩu đã 3 lần xộ khám vì đua ngựa trái phép..thật đúng là tài ko đợi tuổi.. Một hôm A Đẩu hỏi mẹ : Mẹ ơi con ra đời như thế nào hả mẹ... mother rất ngượng nên nói dối : à à thánh alla gửi con đến cho mẹ..(mẹ A đẩu theo đạo hồi) A Đẩu : trong thời chiến loạn này thì ai bảo vệ mẹ con ta ??? mother : à à chú Phi và chú Vũ sẽ bảo vệ mẹ con ta... A đẩu : thế tiền để ngày ngày con đi chat, chơi game và bao gái ở đâu ra??? mother : à à chú Khổng soi lô cày đề để kiếm tiền nhét vào mồm mọi người.. A Đẩu : thế chỗ muối i ốt ngày ngày chúng ta ăn ở đâu ra... mother : do các bác nông dân tốt bụng trồng được ( đúng là mẹ A đẩu, thật vô cùng thông minh) A Đẩu : oh Sít, con thì do thánh ala mang đến, chú Phi và Vũ bảo vệ chúng ta, tiền thì do Chú Khổng kiếm được, muối thì các bác nông dân cho...thế thì mẹ con ta cần thằng Lưu Bị làm đếch gì nhỉ... ...................................................
Truyện thứ 33 Lại nói về Hứa Chử Hứa Chử là 1 dũng tướng nước Ngụy, Chử có khả năng lấy đầu tướng giặc trong trăm vạn quân dễ như đếm sao trên trời..(???) Chử được quân Ngụy tôn xưng danh hiệu cao quý là "chân tay thay đầu óc" Nhưng không chỉ có vậy, ngoài giờ hành chính Chử vẫn tối tối cắp đít đến trường học thêm để nâng cao trình độ...Giờ đây ngoài thú vui chém giết Chử còn thích đem kiến thức học trên mạng và quán net ra lòe đồng nghiệp.. Chử hỏi Liêu : Ê , mày có biết Tần Thủy Hoàng là ai ko?? Liêu : pó hand, who is he??( nó là thằng nào) Chử : đồ đần độn, nếu mày chịu đi học như tao thì đã biết nó là người đầu tiên tìm ra châu mĩ.. Thế còn Điển Vi : mày biết Tôn Tử là ai ?? Điển Vi : có phải thằng bán kết quả không?? Chử : Đồ vô học, tác giả harry potter mà dám nói thằng bán kết quả.. Chúng mày không chịu đi học thì sẽ thiếu i ốt suốt đời thôi... ĐV, TL : uh, bọn tao không biết Tần Thủy Hoàng và Tôn Tử..nhưng mày có biết Mezzo là ai không?? Chử : hả, tên nghe lạ quá, nó là thằng nào??? ĐV, TL : Nó là thằng vẫn đến với vợ mày trong lúc mày đi học buổi tối đó thằng NGU... ......................................................
Truyện 34: Lại nói cặp bài trùng Hứa Chử, Điển Vi...2 danh tướng đi đến đâu quân giặc tháo chạy đến đó...bởi chết vì ai thì chết chứ không ai muốn chết vì tay 2 thằng ngu này Do ăn chơi trác táng quá độ, hậu quả của lắc và gameonline..nên Điển Vi đã bị trúng độc ngắc ngoải.. Lúc hấp hối, Điển Vi gọi Hứa Chử đến bên giường và nói : Tao rất quý mày Chử à, điều tao tiếc nhất là không được chết cùng với mày cho vui(???)..Dù sao tao cũng sắp die nên tao không muốn giấu mày nữa MÀy biết không, chính tao là thằng đã lấy cắp tiền Tào Tháo rồi đổ cho mày làm Tào Tháo cho mày đi thăm bệnh viện Việt Đức..cũng chính tao xui Tào Tháo cho mày lên biên giới xa xôi đánh giặc...và trong lúc đó chính tao lại quyến rũ vợ mày....Tao ân hận quá, nếu được làm lại chắc tao vẫn làm thế quá mày ơi (???) Hãy tha thứ cho tao nhé Chử.. Chử nhìn bạn bằng con mắt cảm thông rồi nhẹ nhàng nói..Yến Vi à Quên Điển Vi à, tao tha thứ tất cả cho mày mà ..nhân đây tao cũng nói luôn để mày khỏi ân hận : chính tao là người hạ độc mày đó... ..................................................................
Truyện 35 : Lại nói về Trương Phi ( sao nói lắm về thằng này thế nhỉ) Một hôm TP rủ Triệu Vân : Hôm nay tao ăn đề 2 nháy (???), tao khao mày nhậu 1 chầu đã đời luôn...mày thích đi lắc, karaoke, Chat, gái.. hay bắn bi (???) cứ nói ??? Triệu Vân : Thôi nhậu đi, nhưng hôm nay mày xông xênh thì kiếm chỗ nào đặc biệt 1 chút chứ lên sàn mãi cũng chán.. Sau 1 hồi vắt óc thì 2 chàng trai thông minh cũng chọn được 1 chỗ đặc biệt hoành tráng...đó là lên nóc nhà ngồi nhậu... Loay hoay lên được mái nhà, TP vốn là người cẩn thận và khéo léo nên đã làm đổ thang... TP : thôi kệ, cứ nhậu đã...mỗi thằng làm 10 xị thì lại chả bay như chim ý, lo quái gì.. Sau khi uống hết 20 xị, buôn 100 câu truyện và nói đủ 10000 từ...TP và TV bắt đầu tính đến chuyện làm sao để xuống....Sau khi tìm tòi xem xét thì 2 thằng quyết định nhảy xuống đống phân chuồng đang ủ to vật vã ở dưới là an toàn hơn cả.. TP : thôi tại tao làm đổ thang, mày cứ để tao nhảy xuống trước, nếu có bề gì mày còn đề phòng... TP nhảy nghe cái thụp, TV lo lắng hỏi : chết chưa mày?? ngập đến đâu hả...? TP nói to : nhảy đi, không sao đâu, tao chỉ bị ngập đến mắt cá thôi.. TV lao xuống và thụp..phân ngập đến cổ...Vân gào lên: ngập đến cổ mà mày dám nói đến mắt cá hả thằng ngu??? TP : nhưng tao nhảy cắm đầu mà!!! ...........................................................
Truyện 36 : Lại nói về Quan Zu.. Quan Zu và Trương Phi luôn luôn kèn cựa với nhau xem ai là người đứng thứ 2 sau Lưu Bị.. Trương Phi nói với Lưu Bị : Em đâu có kém gì thằng Zu mà sao e lại phải đứng thứ 3... Quan Zu : Mày ngu đến mức không biết kém tao cái gì thì đứng thứ 3 là đúng rồi... LB không muốn sứt mẻ tình huynh đệ bèn nói : Thôi để anh đứng thứ 3 còn 2 em đứng nhất nhì được chưa??? QZ, TV đồng thanh nói : ấy chết, Anh Ngu nhất bọn, ăn hại nhất bọn thì làm Đại ca là đúng rồi (???) bọn em tâm phục khẩu phục bầu anh là số 1, vấn đề là thằng nào là số 2.. TP nói ngay : em vào tù ra tội nhiều hơn nó, nợ nần cùng chồng chất hơn nó, và đặc biệt là ngu chỉ kém Đại ca, em làm số 2 là quá chuẩn.. Qz : Hô hô, nhìn mặt mày thông minh thế kia mà đòi ngu hơn tao...ở đời phải biết mình là ai chứ??? LB : Thôi được, 2 em thi ném gạch vậy...anh đứng đây..mỗi thằng ném 3 lần...thằng nào ném trúng mặt anh nhiều nhất thì là số 2..ok? TP : để em ném trước... Vèo...không trúng TP : Mẹ kiếp, lại trượt rồi.... QZ : Ha ha, thằng nào ngu mà còn hay nói bậy thì ông trời sẽ cho sét đánh đó con.. Phi ném phát thứ 2, mặt LB vẫn nguyên vẹn... TP : Mẹ kiếp, Lại trượt rồi.... Đúng lúc này thì có tiếng sét đánh cái rầm...nhưng sét không đánh TP mà đánh QZ cháy đen... LB, TP chưa hiểu chuyện gì thì trên trời bỗng vang lên tiếng nói :Mẹ kiếp, lại trượt rồi... ............................................................
Truyện 37 : Lại nói về Lưu Bi Lưu Bị vốn chuộng người tài, khả năng đặc biệt của bậc đế là biết dùng người...ai có tài năng trong thiên hạ đều được Bị mời về làm việc quần quật như osin nhưng bù lại Bị hậu đãi bằng lương cửu vạn (???) Chính vì vậy Bị rất muốn tìm dịp thử lòng trung của quần thần...Bị nghĩ nếu bây giờ hỏi chúng mày có trung thành với tao không thì thằng ngu như mình còn biết nói có nữa là chúng nó... Một hôm nhân buổi họp Bị mới hỏi : ai ở đây không hài lòng với con vợ ở nhà thì đứng lên??? tất cả đều đứng lên chỉ có Triệu Vân ngồi im 1 chỗ...Bị lừ mắt nhìn mọi người rồi thân mật đến chỗ của Vân và nói : Cái bọn kia đúng là ngu si tứ chi phát triển..đến vợ chúng nó là người chăm lo cho chúng nó, tiêu tiền dùm chúng nó, trao phân gửi thận cho chúng nó ( trao thân gửi phận) mà chúng nó còn không vừa lòng thì làm sao mà trung thành với tao được...chỉ có mày là yêu vợ nên chắc chắn mày cũng rất trung thành..thật không uổng công tao bạc đãi mày đó (???) Vân nhăn nhó nói : Tao thật không dám nhận lời khen của mày, số là tao vừa bị vợ đánh què mẹ nó chân nên không đứng lên được... .................................................
Truyện 38 : Lại nói về Hạ Hầu Kiệt Một hôm, Chử vừa đi tuần về thì gặp Kiệt đang đứng cười ha hả...Chử bèn hỏi : Sao, trúng lô hả khao đi mày..?? Kiệt : Mie, cả tuần tao chỉ ăn phở cầm hơi thì lấy đâu tiền đánh lô (???) Chử : thế ông già mày die để lại cho mày con ngựa tàu hay sao mà mày cười to thế ??? Kiệt : Shut up, toàn talk vớ vỉn...mày biết thằng Hạ Hầu Ân anh em sinh đôi với tao không..?? Chử : biết, 2 thằng ngu chúng mày giống nhau quá làm bọn tao toàn nhầm.. Kiệt : thì thế, tao toàn phải trả giá cho những hành động ngu đần của nó...Nó đi đua xe thì công an lại bắt tao, nó nợ nần chồng chất thì bọn chủ nợ lại xin tao tí tiết, tao cứu Tào Tháo thì Tào tháo lại thưởng nhầm kiếm báu cho nó...đã thế người yêu tao cũng bi nó cưới làm vợ mất...Acay quá mày ạ, tao đã bao nhiêu lần hát bài ngủ ngoan Acay ơi mà vẫn không hết acay thằng chó Ân... nhưng tao trả thù được rồi.. Chử : Thế là thế nào?? Kiệt : Ha ha, hôm qua tao giả vờ chết thế là Tào Tháo đem chôn thằng Ân luôn... ........................................................
Truyện 39 : Lại nói về Trương Liêu.. Lữ Bố và Trương Liêu die cùng lúc và gặp nhau trên thiên đàng.. LB : ủa, sao mày chết thế??? tao nghe nói SIDA 10 năm mới đi ăn cắp cơ mà??? TL : Ặc, Bố đúng là ngu, chỉ có thằng không biết comdom là gì như Bố thì mới chết vì SIDA, tao bị chết ngạt... LB : Trời, sướng thế !!!..trong thời chiến mà chết độc đáo như mày thì không đụng hàng rồi (???) TL : thế sao mày chết hả Bố (Bố là Lữ Bố) LB : ah, tao hộc máu mà chết... TL : ????? i dont understand ??? LB : Tao biết con Điêu Thuyền nó cặp bồ nên hôm nay tao về sớm bắt quả tang...về đến nhà tao nghe có giọng đàn ông bèn đạp door xông vào nhưng không thấy thằng chó nào, tao lục tủ..soi gầm giường..chạy lên gác vẫn không thấy ai thê là tao tức quá hộc máu chết.. TL gào lên : mẹ kiếp... LB : Hả, mày sao thế?? TL : Nếu lúc đó mày mở ngay cái hòm cạnh cái tủ thì có phải bây giờ tao với mày vẫn sống không thằng NGu.. ..........................................................
Truyện thứ 40 : Lại nói về Triệu Vân Từ ngày Quân Thục mời được thầy bói siêu đẳng KM về làm quân sư thì sáng ăn lô, chiều ăn đề cuối tuần đi ăn cắp cả lũ...Quân thục đánh đông dẹp bắc.. quân địch dù có đông trẻ con, đông đàn bà, đông người già thậm chí đông cả ba thứ vẫn bị quân thục đánh cho tan tác (???) Quân thì thiện chiến, tướng thì thần oai nhưng đen cho quân thục là trên đời không có thằng nào hoàn hảo... Quân thục tất cả trên dưới đều bị nhiễm căn bệnh thế kỷ là....Sợ Vợ Để khắc phục, tìm hướng giải quyết LB quyết nhờ đến cái đầu của Khổng Minh. LB nói : Khổng nè, mày mặt mũi sáng sủa mày râu nhẵn nhụi..không có râu thì sao mà quặp được..chắc mày không sợ vợ chứ ??? KM : trời, ông không thấy tóc tôi quặp hết cả vào thế này mà còn hỏi..râu nó biết có mọc thì cũng quặp nên chán không buồn mọc đấy (???) LB kêu trời : thôi, dù sao cũng không ai ngu hơn mày, mày nghĩ cách đi... KM, LB, cùng chư tướng đang họp bàn quyết sách thì nghe tiếng gầm quen quen : Móa, chúng nó định bật tôm..chị em đâu xung phong...... LB cùng chư tướng cuống cuồng, dẫm đạp lên nhau mà chạy..thật đúng là quân Thục oai dũng..chạy cũng rất pro.. Bão qua, mọi người quay lại phòng họp thì thấy cảnh vật tan hoang nhưng Triệu Vân vẫn ngồi đó oai nghiêm như 1 chiến thần... LB cảm kích : Trời, Mr Perfect...thằng này đã giỏi còn ko sợ vợ đúng là number one.. QV, TP : hình như Sợ vợ không có trong từ điển của nó... tiếng hoan hô và clap (vỗ tay) vang lên ầm ĩ..thì bỗng đâu Khổng Minh gào lên : Mẹ kiếp, nó són ra quần vỡ tim chết từ lâu rồi............... .................................................................