Xác định chỉ số cho Tướng

Thảo luận trong 'RTK và others' bắt đầu bởi trinhphuctuan, 3/5/09.

  1. trinhphuctuan

    trinhphuctuan Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    30/3/07
    Bài viết:
    1,204
    Nơi ở:
    Hue
    Hịch tướng sĩ

    Ta thường nghe chuyện: Kỷ Tín liều thân chịu chết thay cho vua Cao-đế; Do Vu lấy mình đỡ ngọn giáo cho vua Chiêu-vương; Dư Nhượng nuốt than để báo thù cho chủ; Thân Khoái chặt tay để cứu nạn cho nước; Kính Đức là một chức quan còn nhỏ, mà liều thân cứu vua Thái-tông được thoát vòng vây; Kiểu Khanh là một bề tôi ở xa, mà kể tội mắng thằng Lộc Sơn là quân nghịch-tặc. Các bậc trung-thần nghĩa-sĩ ngày xưa, bỏ mình vì nước, đời nào không có? Giả-sử mấy người ấy cũng cứ bo bo theo lối thường tình, chết già ở xo nhà thì sao cho lưu danh sử-sách đến nghìn muôn đời như thế được?

    Nay các ngươi vốn dòng vũ-tướng, không hiểu văn-nghĩa, nghe những chuyện cổ-tích ấy, nửa tin nửa ngờ, ta không nói làm gì nửa; ta hãy đem chuyện đời Tống, Nguyên mới rồi mà nói: Vương công Kiên là người thế nào? Tỳ-tướng của Vương công Kiên là Nguyễn văn Lập lại là người thế nào, mà giữ một thành Điếu-ngư 42 nhỏ mọn, chống với quân Mông-kha 43 kể hàng trăm vạn, khiến cho dân sự nhà Tống, đến nay còn đội ơn sâu. Đường ngột Ngại là người như thế nào? Tỳ-tướng của Đường ngột Ngại là Xích tu Tư lại là người thế nào, mà xông vào chỗ lam-chướng xa xôi, đánh được quân Nam-chiếu trong vài ba tuần, khiến cho quân-trướng đời Nguyên đến nay còn lưu tiếng tốt.

    Huống chi ta cùng các ngươi sinh ở đời nhiễu- nhương, gặp phải buổi gian-nan này, trông thấy những ngụy-sứ đi lại rầm- rập ngoài đường, uốn lưỡi cú diều mà xỉ-mắng triều-đình, đem thân dê chó mà bắt-nạt tổ-phụ, lại cậy thế Hốt tất Liệt mà đòi ngọc-lụa, ỷ thế Vân-nam- vương 44 để vét bạc vàng; của kho có hạn, lòng tham không cùng, khác nào như đem thịt mà nuôi hổ đói, giữ sao cho khỏi tai-vạ về sau!

    Ta đây, ngày thì quên ăn, đêm thì quên ngủ, ruột đau như cắt, nước mắt đầm-đìa, chỉ căm-tức rằng chưa được sả thịt lột da của quân giặc, dẫu thân này phơi ngoài nội cỏ, xác này gói trong da ngựa, thì cũng đành lòng. Các ngươi ở cùng ta coi giữ binh-quyền, cũng đã lâu ngày, không có áo thì ta cho áo, không có ăn thì ta cho ăn, quan còn nhỏ thì ta thăng thưởng, lương có ít thì ta tăng cấp, đi thủy thì ta cho thuyền, đi bộ thì ta cho ngựa, lúc hoạn-nạn thì cùng nhau sống chết, lúc nhàn-hạ thì cùng nhau vui cười, những cách cư-xử so với Vương công Kiên, Đường ngột Ngại ngày xưa cũng chẳng kém gì.

    Nay các ngươi trông thấy chủ nhục mà không biết lo, trông thấy quốc-sĩ mà không biết thẹn, thân làm tướng phải hầu giặc, mà không biết tức, tai nghe nhạc để hiến ngụy sứ, mà không biết căm; hoặc lấy việc chọi gà làm vui- đùa, hoặc lấy việc đánh bạc làm tiêu-khiển, hoặc vui thú về vườn ruộng, hoặc quyến-luyến về vợ con, hoặc nghĩ về lợi riêng mà quên việc nước, hoặc ham về săn-bắn mà quên việc binh, hoặc thích rượu ngon, hoặc mê tiếng hát.

    Nếu có giặc đến, thì cựa gà trống sao cho đâm thủng được áo-giáp; mẹo cờ-bạc sao cho dùng nổi được quân mưu; dẫu rằng ruộng lắm vườn nhiều, thân ấy nghìn vàng khôn chuộc; vả lại vợ bìu con díu, nước này trăm sự nghĩ sao; tiền-của đâu mà mua cho được đầu giặc; chó săn ấy thì địch sao nổi quân thù; chén rượu ngon không làm được cho giặc say chết; tiếng hát hay không làm được cho giặc điết tai; khi bấy giờ chẳng những là thái-ấp của ta không còn, mà bổng-lộc của các ngươi cũng hết; chẳng những là gia- quyến ta bị đuổi, mà vợ con của các ngươi cũng nguy; chẳng những là ta chịu nhục bây giờ, mà trăm năm về sau, tiếng xấu hãy còn mãi mãi; mà gia thanh của các ngươi cũng chẵng khỏi mang tiếng nhục, đến lúc bấy giờ các ngươi dẫu muốn vui-vẻ, phỏng có được hay không?

    Nay ta bảo thật các ngươi: nên cẩn-thận như nơi củi lửa, nên giữ-gìn như kẻ húp canh, dạy-bảo quân-sĩ, luyện-tập cung tên, khiến cho người nào cũng có sức khỏe như Bàng Mông và Hậu Nghệ, thì mới có thể dẹp tan được quân giặc, mà lập nên được công-danh. Chẳng những là thái-ấp ta được vững- bền, mà các ngươi cũng đều được hưởng bổng-lộc; chẳng những là gia- quyến của ta được yên-ổn, mà các ngươi cũng đều được vui với vợ con, chẳng những là tiên-nhân ta được vẻ-vang, mà các ngươi cũng được phụng- thờ tổ-phụ, trăm năm vinh-hiển; chẳng những là một mình ta được sung- sướng, mà các ngươi cũng được lưu-truyền sử-sách, nghìn đời thơm-tho; đến bấy giờ các ngươi dầu không vui-vẻ, cũng tự khắc được vui-vẻ.

    Nay ta soạn hết các binh pháp của các nhà danh-gia hợp lại làm một quyển gọi là "Binh-thư yếu-lược". Nếu các ngươi biết chuyên-tập sách này, theo lời dạy-bảo, thì mới phải đạo thần-tử; nhược bằng khinh bỏ sách này, trái lời dạy-bảo, thì tức là kẻ nghịch-thù.

    Bởi cớ sao ? Bởi giặc Nguyên cùng ta, là kẻ thù không đội trời chung, thế mà các ngươi cứ điềm-nhiên không nghĩ đến việc báo thù, lại không biết dạy quân-sĩ, khác nào như quay ngọn giáo mà đi theo kẻ thù, giơ tay không mà chịu thu quân giặc, khiến cho sau trận Bình-lỗ mà ta phải chịu tiếng xấu muôn đời, thì còn mặt-mũi nài đứng trong trời đất nữa. Vậy nên ta phải làm ra bài hịch này để cho các ngươi biết bụng ta

    Cử nhân Nguyễn Văn Bình dịch thành lối song thất lục bát như sau

    Xưa Kỷ Tín liều thân chịu chết,
    Cứu Hán Vuơng thoát khỏi Hoàng Dương
    Do Vu cháu Sở Chiêu Vương,
    Giơ lưng đỡ giáo tìm đường cứu vua.
    Kìa Dự Nhượng thuở xưa người Tấn,
    Từng nuốt than lận đận phục thù.
    Kìa Thân Khoái một Tể Phu,
    Chặt tay theo nạn với vua Tề.
    Quan nhỏ nhưa Uất Trì Kính Đức,
    Giúp Thái Tông khỏi bước trùng vi.
    Cảo Khanh quan ở biên thùy,
    Già mồm chửi giặc không hề tiếc thân.
    Bậc nghĩa sĩ trung thần từ trước,
    Từng diệt thân cứu nước có nhiều.
    Những người kia nếu chẳng liều,
    Chết suông như đám nữ lưu xó nhà.
    Còn danh tiếng đâu mà chép lại,
    Cùng kiền khôn truyền mãi không ngần.
    Các ngươi dòng dõi vũ thần,
    Xưa này nào có hiểu văn nghĩa gì.
    Nghe câu chuyện bán nghi bán tin,
    Sự muôn năm nhắc đến chi vay ?
    Nay ta hãy nói cho hay,
    Thử xem Tống, Thát truyện này ra sao ?
    Vương Công Kiên người nào thế vậy ?
    Tướng Nguyễn Văn Lập ấy người nào ?
    Điếu ngư thằng bé tẻo teo,
    Chống quân Mông Cổ ồn ào trăm muôn.
    Khiến quân Tống thắng luôn mấy trận,
    Đến bây giờ dân vẫn hàm ân.
    Ngột Lang là tướng Đốc Quân,
    Với Tỳ tướng Xích là nhân phẩm nào ?
    Ngoài muôn dặm quản bao nước độc,
    Trong mấy ngày phá rốc quân Nam.
    Lòng vua Thát Đát đã cam,
    Đ^ n nay lừng lẫy tiếng thơm nhường nào ?
    Ta với ngươi sinh vào đời loạn,
    Vừa gặp bao cơn vận hạn gian nan.
    Sứ Nguyên lai vãng bao lần,
    Mọi nơi đường sá muôn vàn nôn nao.
    Triều đình bị cú diều soi mói,
    Tể tướng thì lang sói rẻ khinh.
    Mượn oai Hốt Liệt tranh giành,
    Lấy bao của báu chưa đành lòng tham.
    Cậy thế chúa Vân Nam nạt nã,
    Đòi bạc vàng hết cả kho ta.
    Thịt nuôi hùm đói mãi a ?
    Sao cho thoát khỏi lo xa sau này.
    Ta đây những hàng ngày quên bữa,
    Lúc đêm thâu ngồi dựa gối kiêu.
    Giọt châu tầm tã tuôn trào,
    Như nung gan sắt, như bào lòng son.
    Chí nhừng muốn moi gan lấy tiết,
    Lòng những toan xẻ thịt vằm da.
    Dù thân dầu với cỏ hoa,
    Dù da ngựa bọc thân đà cũng vui.
    Các người vốn là người môn thuộc
    Được trông nom mọi việc binh cơ,
    Áo không, ta cỡi áo cho,
    Cơm không, ta sẻ cơm no cho lòng.
    Quan nhỏ thì ta phong chức cả,
    Lộc ít thì ta trả lương thêm.
    Đi sông, ta cấp cho thuyền,
    Đi đường, ta cũng lệnh truyền ngựa đi.
    Cho cầm quân an nguy cùng lối,
    Cho nằm yên, vui nói cùng hàng.
    So Vương Kiên với Ngột Lang,
    Đãi chư Tỳ tướng mọi người kém chi.
    Nếu vua nhục ngươi thì chẳng đoái,
    Mà nước nguy, ngươi lại làm ngơ,
    Đừng hầu tướng giặc không dơ,
    Nghe ca thết sứ vẫn trơ táo ngồi
    Khi gà chọi, khi thời cờ bạc,
    Cuộc vui chơi, gỡ gạc đủ trò.
    Ruộng vườn muôn sự ấm no,
    Vợ con vui thú riêng cho một mình.
    Ham lập nghiệp, quên tình nhà, nước,
    Mãi đi săn, nhác việc ngăn, ngừa.
    Rượu chè hôm sớm say sưa,
    Hát hay, đàn ngọt sớm trưa thỏa lòng
    Đúng có lúc quân Mông, Thát tới,
    Cựa gà không chọc nỗi áo da,
    Những nghề cờ bạc tinh ma,
    Phải đâu kế hoạch của nhà cầm quân ?
    Ruộng nương nào đủ phần chuộc mạng,
    Vợ con nào đủ cáng quân nhu ?
    Của đâu chuốc được đầu thù ?
    Chó săn đâu đủ sức khua giặc trời ?
    Rượu ngon khó làm mồi bã giặc,
    Hát hay không làm điếc tai thù.
    Bây giờ chẳng sót lắm ru ?
    Vua tôi bị trói gô một đàn !
    Tước ấp ta bị tan nát cả,
    Bổng lộc người cũng chẳng còn gì
    Gia đình ta bị đuổi đi,
    Vợ ngươi cũng phải đến khi nhục nhằn
    Tông xã ta, địch quân xéo đi,
    Phần mộ ngươi cũng bị quật lên.
    Đời ta khổ nhục liên miên,
    Cái tên nhơ nhuốc lưu truyền mãi sau !
    Nhà các ngươi cũng đều mang tiếng,
    Không khỏi làm những tướng bị thua.
    Các ngươi đang lúc bây giờ,
    Muốn mong vui thích như xưa được nào ?
    Lời ta nhũ thấp ca ngươi nhớ,
    Phải coi nằm trên lửa là nguy.
    Kiềng canh đưa cũng thổi xùy,
    Luyện quân sĩ tốt tập nghề đao cung.
    Khiến ai nấy nức lòng mạnh mẽ,
    Sức Bàn Mông, Hậu Nghệ cũng ham.
    Bêu đầu Hốt Liệt cho cam,
    Phơi luôn thịt chúa Vân Nam bên đường.
    Tước ấp ta chăn thường ấm chỗ,
    Bổng lộc ngươi hưởng có trọn đời
    Gia đình ta được yên vui,
    Vợ con ngươi cũng lo đời trăm năm.
    Tông miếu ta nghìn năm hương lửa,
    Tổ tiên ngươi muôn thuở cương thường,
    Ta đây phỉ chí bồng tang,
    Các ngươi dường cũng vẻ vang vô cùng.
    Huy hiệu ta tôn sùng mãi mãi
    Tính danh ngươi ghi với sử xanh.
    Bấy giờ vui thú linh đình,
    Các ngươi đều muốn buồn tênh được nào ?
    Này binh pháp soạn theo đời trước,
    Là "Binh Thư Yếu Lược" ban ra,
    Các ngươi theo đúng sách ta,
    Ấy là thần, chủ một nhà từ xưa.
    Nếu bỏ sách thờ ơ lời dạy,
    Ấy kẻ thù đã mấy đời nay,
    Tại sao mà lại thế vầy ?
    Là thù không đội trời này được chung.
    Nếu các ngươi lòng không biết hổ,
    Không coi đều "sát Lỗ" là cần,
    Lại không vâng dạy luyện quân,
    Ấy là quay giáo, bó thân quy hàng.
    Giặn yên rồi còn mang tiếng mãi,
    Mặt mũi nào đứng với ca cao đây ?
    Muốn ngươi hiểu rõ lòng đây,
    Vậy nên thảo bức hịch nầy cho nghe


    Hịch tướng sĩ(dành cho ai có tâm hồn ăn uống)

    Ta thường nghe: Phở chín khi cần có thể dùng như Phở Tái; Hành khô chìa lưng chịu nắng, có thể thay cho Hành Tươi; Thịt nướng trên than hoa, có thể báo thù cho ngạ chủ (người đói); Gà quay chặt đùi có thể cứu nạn cho học trò xa nhà. Bò thăn một cân thái nhỏ, cũng lao động đường phố Sinh viên thoát khỏi vòng vây Giặc đói; Kê trảo nướng một bó, miệng cắn vào, không nhanh thì hết cả. Từ xưa các bậc trung thần nghĩa sĩ, bỏ mình vì bát nước dùng, đời nào chẳng có ? Ví thử mấy người đó mà không khư khư theo thói nhi nữ thường tình thì cũng đến chết đói ở xó cửa, sao có thể lưu danh sử sách cùng trời đất muôn đời bất hủ được?

    Các người vốn đang no chưa có lòng ăn uống, không hiểu văn nghĩa, nghe những chuyện ấy nửa tin nửa ngờ. Thôi việc đời trước hẵng tạm không bàn. Nay ta lấy chuyện Cơm, Cháo hàng ngày mà nói: Cơm tám là món thế nào ? Bò xào hoa lý, cùng nhiều gia vị khác là món thế nào? Vậy mà đem một cái âu cơm nhỏ tày cái đấu ăn hết có thể đương đầu với đống sách vở đông cả trăm vạn, khiến cho sĩ tử nhà trường quận Cam đến nay còn phát thèm thuồng! Nộm xoài thái lan là món thế nào? Nui bơ đường cùng các biến thể của nó lại là món thế nào? Vậy mà giúp Ma Vương xông vào chốn code, scrip lủng củng muôn dặm, sơn sửa Quan Cốc trong khoảng vài giờ, khiến cho phố phường sạch đẹp, công đức vô lượng tới nay còn lưu tiếng tốt!

    Huống chi, ta cùng các người sinh ra phải thời loạn xạ, lớn lên gặp buổi khó khăn. Lén nhìn người ta nhậu nhẹt nghênh ngang ngoài đường, nói líu lưỡi không ra hơi mà còn gọi em “Huệ”(1); đem tấm thân say khướt mà coi đường thẳng thành đường vòng. Ỷ có nhiều tiền mà đòi giò lụa, gà tần để phụng sự lòng tham ăn khôn cùng; khoác mỹ hiệu Ẩm thực mà ăn bạc ăn vàng, vét kiệt sức chịu của bao tử có hạn. Thật khác nào đem thịt ném cho hổ đói, tránh sao khỏi đau dạ dày về sau.

    Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm thấy đói, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa; mới biết tầm quan trọng của lương thực, chỉ giận chưa thể xả thịt, lột da, ăn gan, uống tiết canh vịt(2); dẫu cho trăm thân ta chạy hoài toilét, nghìn thây ta ngập trong say xỉn, cũng nguyện xin làm.

    Các người ở lâu nhăm nhe dưới đất Hà thành, Sẵn nắm giữ nồi niêu, không có bánh mỳ thì lấy tiền ra chợ mua; không có cá thì ta cho cần mà đi câu. Nước thấp thì ta quăng cước xa; mồi ít thì ta đào gium. Quân thủy thì ta cho lội bị bõm; Quân bộ thì ta cho đào đất nhóm lò. Vào trận nhậu thì cùng tranh nhau sống chết; được uống rượu xỉn rồi thì cùng nhau vui cười. Ra chỗ công viên ngồi thư giãn, so với thiên đường nào có kém gì?

    Nay các ngươi ngồi nhìn nhau bị xì trét mà không biết lo; thân chịu suy dinh dưỡng mà không biết thẹn. Làm việc cả tháng không được xả hơi mà không biết tức; nghe nhạc KaraOke người ta hát phô mà không biết căm. Có kẻ lấy việc viết lách làm vui; có kẻ lấy việc bại sự làm thích. Có kẻ chăm lo cày cuốc để cung phụng sư tử; có kẻ quyến luyến bồ bịch để thỏa lòng vị kỷ. Có kẻ mải kiếm tiền mà quên đi thú tiu tiền; có kẻ ham trò cưa cẩm mà trễ hẹn chơi chung. Có kẻ thích rượu ngon mà không có bạn hiền; có kẻ mê mút sữa mà không người ủng hộ. Nếu bất chợt có cơn đói tràn sang thì viết lách hoài thể làm bớt mày xẩm mắt hoa; mẹo bại sự không đủ làm phấn khích cơ thể đang yểu nhược. Bồ bịch nhiều không điều khiển nổi tấm thân ngàn vàng; Sư tử quát mắng nhiều không ích gì cho việc cơm nước. Tiền của dẫu lắm không mua được cái gì ăn cho nó vui vẻ; Sữa tuy ngon có thể làm tăng mạch đập phấn kích được sao. Chén rượu ngọt ngon mà không có “bê tông” thì cũng say chết; giọng hát KaraOke réo rắt nhà hàng xóm không làm cơn đói điếc tai. Lúc bấy giờ “các cơ quan đoàn thể” đều suy nhược, đau xót biết chừng nào! Chẳng những sức lực của ta không còn mà sự vui vẻ của các ngươi cũng thuộc về tay kẻ khác; chẳng những công việc của ta không làm nổi mà lương tháng cũng chẳng để làm gì; chẳng những bồ bịch của ta bị kẻ khác dắt đi mà những chuyện đau bụng, đi toilét của các người cũng bị kẻ khác bới đào; chẳng những thân ta chẳng còn sức đi tắm,kiếp này chịu bẩn đến trăm năm sau tiếng nhơ khôn rửa, tật xấu còn lưu, mà tên họ các ngươi cũng không khỏi mang danh là tay vừa gầy vừa “kém tắm”. Lúc bấy giờ, dẫu các ngươi có muốn ăn chơi thỏa thích, phỏng còn có được chăng?

    Nay ta bảo thật các ngươi: nên lấy việc "đặt mồi lửa dưới nồi lẩu" làm kim chỉ nam; nên lấy điều "kiềng canh nóng mà ăn ngay thịt nguội" làm phương án hành động. Phải vệ sinh răng miệng, tập dượt răng lưỡi, khiến cho ai nấy đều bụng bự cỡ như Ma Vương, mọi người đều bồ tượng như Xbox, có thể bêu đầu cá dưới que xiên nướng, mần thịt hết đống bánh mỳ thịt hộp ở trong bọc. Như thế chẳng những sức khỏe của ta mãi mãi vững bền mà bồ bịch các ngươi cũng suốt đời hú hí; chẳng những làm việc tại cơ quan mà như được nằm ấm êm trên giường nệm, mà tiền nong các người trong túi cứ sum vầy; chẳng những các môn thể thao người có thể chơi mà thân thể vẫn càng ngày càng múp míp; chẳng những thân Rùa ta kiếp này thỏa chí, mà đến các người, trăm ngày sau còn thấy vui thay; chẳng những danh hiệu sát thủ Hà Thành không hề mai một, mà hình dáng tên tuổi các cao thủ cũng được ghi nhớ. Lúc bấy giờ, dẫu các ngươi không muốn hoan lạc, phỏng có được không ?

    Nay đại hội trù bị đã chọn lọc, lập kế hoạch ăn chơi sa đọa các nhà hợp thành một chuyến, gọi là Đại Hội ..., tổ chức theo kiểu dã ngoại ăn đồ ăn sẵn, câu cá giải trí, được con nào xào con đó tại ...i, tay trong tay, môi trong môi vào ngày .....

    Nếu các người biết tin này, lại theo lời ta khuyến cáo, thì trọn đời vui sướng; nhược bằng khinh bỏ kế hoạch này, mà không tham dự thì trọn đời tiếc nuối không nguôi.

    Vì sao vậy ? Cơn xì trét với chúng ta là kẻ thù không đội trời chung, mà các ngươi cứ điềm nhiên không muốn giải tỏa, không lo trừ tận gốc, lại không chịu ăn uống nhậu nhẹt, chẳng khác nào quay mũi giáo mà xin đầu hàng, giơ tay không mà chịu sự buồn bã của cuộc đời. Nếu vậy, rồi đây, sau khi đại hội xong rồi, lại để tiếc rẻ muôn đời, há còn mặt mũi nào mà bàn chuyện ăn chơi trong chốn này nữa?

    Cho nên ta viết bài hịch này để các người hiểu rõ bụng ta (đang đói)
     
  2. Lione

    Lione Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    22/9/04
    Bài viết:
    270
    thôi lão làm gấp cái patch để tui chơi, sốt suột lắm rồi
    viết lách làm gì nhiều thế :P
     
  3. se7en_xiang

    se7en_xiang Sensei General Number Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/3/09
    Bài viết:
    3,251
    Nơi ở:
    Sài Gòn
    từ từ thôi... để người ta pót cái patch sau... xem giới thiệu cái... rùi chơi mới hứng=))... còn sốt ruột thì ăn đá vô:-"
     
  4. proton2310

    proton2310 Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    29/8/08
    Bài viết:
    327
    Nơi ở:
    Hà Nội
    cho tớ hỏi tí ... patch này chơi cho bản game nào thế ? PUK or E ?
     
  5. trinhphuctuan

    trinhphuctuan Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    30/3/07
    Bài viết:
    1,204
    Nơi ở:
    Hue
    PUK Jan hoặc Chi :))
    =((
    =((
     
  6. trinhphuctuan

    trinhphuctuan Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    30/3/07
    Bài viết:
    1,204
    Nơi ở:
    Hue
    Anh em thông cảm, tôi và Hai than đang cố gắng hoàn thiện cái công đoạn cuối, cuối ngày mai sẽ cố up lên, chậm lắm là tối mai!

    Anh em vào ủng hộ để lấy khí thế nhé!

    Thực ra nếu có điều kiện test game khoảng 1 ngày thì sẽ chỉnh đc chi tiết hơn! Chỉ sợ các mem nóng ruột!
     
  7. Game là nhất

    Game là nhất Nam Việt Đại tướng quân

    Tham gia ngày:
    11/1/09
    Bài viết:
    1,928
    Nơi ở:
    Chỗ đó đó.....
    Thế thì cứ dánh 1 ngày để test đi , không chết chóc ai đâu, cần gì cho gấp!
     
  8. trinhphuctuan

    trinhphuctuan Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    30/3/07
    Bài viết:
    1,204
    Nơi ở:
    Hue
    ẢNH TACTICS NÈ:

    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
     
  9. lovestoneqh

    lovestoneqh Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    20/3/09
    Bài viết:
    125
    :-o Ảnh tactis đẹp quớ ! Cuối cùng cũng sắp có patch rồi:D

    để tưởng thưởng công lao các bác trong team đề nghị anh em duyệt cho các bác TrinhPhucTuan , HaiThan .... dc tự add mình vào patch nhưng chỉ số đừng trên 50 , dùng để giữ thành giữ port và đi transit :D
     
  10. trinhphuctuan

    trinhphuctuan Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    30/3/07
    Bài viết:
    1,204
    Nơi ở:
    Hue
    ẢNH ITEM NÀY:

    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
     
  11. Megalive

    Megalive Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    19/11/04
    Bài viết:
    137
    Mấy cái Tactics nhìn hay thật, không biết tac gì mà khiếp thế, địch nhìn thấy hộc máu hết nhỉ ;));))
    Cái item WomenSecret sao lại lấy hình quần áo của tây thế, các cụ ta ngày xưa cũng có nhiều bộ sexy mà :>:>
     
  12. trinhphuctuan

    trinhphuctuan Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    30/3/07
    Bài viết:
    1,204
    Nơi ở:
    Hue
    Anh đào lỗ chôn chú chừ! Anh gửi cho chú 2 cái Item WomenSecret thì chết ko kịp ngáp hà! =))=)):-bd:x
     
  13. trinhphuctuan

    trinhphuctuan Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    30/3/07
    Bài viết:
    1,204
    Nơi ở:
    Hue
    Ai có thêm ý kiến, sáng kiến, tối kiến gì thì vào bổ sung để update nhé!
     
  14. Game là nhất

    Game là nhất Nam Việt Đại tướng quân

    Tham gia ngày:
    11/1/09
    Bài viết:
    1,928
    Nơi ở:
    Chỗ đó đó.....
    Item bác +loyal gì mà kinh thế, tầm như bọn tàu được rồi!
     
  15. trinhphuctuan

    trinhphuctuan Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    30/3/07
    Bài viết:
    1,204
    Nơi ở:
    Hue
    Cái đấy thì loyal khủng mà. Bồ chú tặng chú cái đấy thù xem thử chú tăng loyal bao nhiêu?
     
  16. Game là nhất

    Game là nhất Nam Việt Đại tướng quân

    Tham gia ngày:
    11/1/09
    Bài viết:
    1,928
    Nơi ở:
    Chỗ đó đó.....
    =))=))=))=))=))=))
    Cái tac hợp quân là cho ai thế!
     
  17. trinhphuctuan

    trinhphuctuan Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    30/3/07
    Bài viết:
    1,204
    Nơi ở:
    Hue
    Nghệ thuật DUEL của Hoài Văn Hầu!

    Nguyên Hoài Văn Hầu ra trận gặp ngay Ngạc Hoán, Hoán vốn nổi tiếng sức khỏe hơn người, còn Toản tuy cũng mạnh nhưng lại thiếu EXP. Dánh một hồi biết sức chưa thể qua được Ngạc Hoán liền giục ngựa bỏ chạy. Hoán vẫn không tha đuổi theo. Toản tức mình móc trái cam ra, còn cái án thì liệng về phía Hoán. May thay cái án đập Trúng đầu ngựa Hoán khiến Hoán ngã lăn xuống ngựa. Toản liền quay lại đưa trái cam đưa cho Hoán xem rồi nói: Ngươi có muốn ăn thử trái cam này không?! Hoán nhìn trái cam thì hoảng hồn nói:
    Trần huynh đệ quả là nương tay, nếu phải trái cam này thì đến ba Hoán cũng không còn!
    Liền thuận theo hàng!

    THANKS NHAMTE VỀ CÁI VỤ ITEMS NHÉ!

    Cho Lý Công Công và Quốc Công đấy!
     
  18. Diesel Industry

    Diesel Industry Nam Việt Đại tướng quân

    Tham gia ngày:
    16/5/07
    Bài viết:
    2,477
    Nơi ở:
    The theatre of dreams
    Cái women secret đổi thành Victoria Secret nó mới hay bác à :D.
     
  19. trinhphuctuan

    trinhphuctuan Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    30/3/07
    Bài viết:
    1,204
    Nơi ở:
    Hue
    Zời, zời, cái đấy đăng ký bản quyền mất rồi DI ơi! =)):x
     
  20. trinhphuctuan

    trinhphuctuan Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    30/3/07
    Bài viết:
    1,204
    Nơi ở:
    Hue
    Hiện tại Chủ tướng LuBu và Phó tướng HaiThan đang có nhu cầu đổi con RedHat bằng con ngựa "HTL" cho các anh hùng Việt cưỡi! Đề nghị Nhamte trở lại nhiệm sở gấp để nhận nhiệm vụ chế tác! Khẩn cấp! Khẩn cấp! Chí Nguy Chí Nguy!:))
     

Chia sẻ trang này