[Z] Feminist đã tràn đến VN rồi chăng?

Thảo luận trong 'Thư Giãn Express - Bản Tin Cuối Ngày' bắt đầu bởi Hiendaoduc, 1/9/17.

  1. N00bforever

    N00bforever One-winged Angel GameOver Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    15/5/11
    Bài viết:
    7,785
    Liên quan gì ở đây ? Ý ông ám chỉ Truyện Kiều là dịch từ tiếng Tàu ? :))
     
  2. akechi kego

    akechi kego Legend of Zelda Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/1/13
    Bài viết:
    1,180
    Nơi ở:
    Sở cảnh sát
    Ý ta bảo mấy tên chê thơ cổ ấy.
     
  3. N00bforever

    N00bforever One-winged Angel GameOver Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    15/5/11
    Bài viết:
    7,785
    Ah ra thế ! Nhưng mà thơ nôm cũng có thể được xếp vào hàng " cổ" vậy ! :))
    Vả lại do ảnh hưởng văn hóa , nên người Việt vẫn có thể cảm thụ được cái hay của những từ Hán- Việt được mà . Tùy theo vốn liếng ngôn ngữ của mỗi người mà mức độ cảm nhận khác nhau thôi
     
  4. akechi kego

    akechi kego Legend of Zelda Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/1/13
    Bài viết:
    1,180
    Nơi ở:
    Sở cảnh sát
    Thơ Tàu dich ra nôm nghe cũng khá xuôi nhưng cũng mất đi không ít cái hay rồi, thơ nôm và Tàu dịch ra quốc ngữ lại càng mất hay nhiều hơn.
     
  5. creativealtair

    creativealtair snake, snake, snaaaake

    Tham gia ngày:
    6/5/08
    Bài viết:
    8,213
    Nơi ở:
    Siwa
    thơ nôm mà dịch ra quốc ngữ?? :D ???
     
    Chỉnh sửa cuối: 2/9/17
  6. Zainor Dean

    Zainor Dean Thợ cào phân

    Tham gia ngày:
    16/6/08
    Bài viết:
    10,892
    Nơi ở:
    Hội Dzườn Đào
    Hồi nhỏ ta đi lại nhiều, cũng phải xa quê, nên thơ Đỗ Phủ cũng cảm đc đôi chút. Như bài "Thu Hứng" này ta ấn tượng nhất

    Ngọc lộ điêu thương phong thụ lâm
    Vu Sơn Vu Giáp khí tiêu sâm
    Giang gian ba lãng kiêm thiên dũng
    Tái thượng phong vân tiếp địa âm
    Tùng cúc lưỡng khai tha nhật lệ
    Cô chu nhất hệ cố viên tâm
    Hàn y xứ xứ thôi đao xích
    Bạch Đế thành cao cấp mộ châm.

    4 câu đầu thì cảnh thiên nhiên hùng vĩ mà trập trùng hiểm trở ở đất Thục. Dân đọc 3Q đều rõ Tứ Xuyên là đất thế nào. Trắc trở thì lòng người cũng trắc trở, 4 câu sau là nỗi niềm đau đáu nhớ quê. Ngày đông chiều buồn thì rõ là tâm tư thấy lạnh lùng lạc lõng rồi.
     
  7. dark_slayer_83

    dark_slayer_83 Long Phụng Hòa Minh Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    19/4/02
    Bài viết:
    17,013
    Sao tau thấy mấy câu này đầy dâm ý:1cool_look_down:
     
  8. Zainor Dean

    Zainor Dean Thợ cào phân

    Tham gia ngày:
    16/6/08
    Bài viết:
    10,892
    Nơi ở:
    Hội Dzườn Đào
    Bởi vì đầu bạn chỉ có 1 chữ dâm thôi chứ sao :)
     
  9. yallylife

    yallylife Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    6/3/10
    Bài viết:
    265
    Á đù ra tù hồi nào vậy ? =))
     
  10. akechi kego

    akechi kego Legend of Zelda Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/1/13
    Bài viết:
    1,180
    Nơi ở:
    Sở cảnh sát
    Mấy bài thơ nôm mà không dịch ra quốc ngữ thì con cháu sao hiểu được, tất nhiên vì cùng là tiếng Việt nên sự khác biệt không lớn.
     
  11. creativealtair

    creativealtair snake, snake, snaaaake

    Tham gia ngày:
    6/5/08
    Bài viết:
    8,213
    Nơi ở:
    Siwa
    Cái đó gọi là chuyển tự, hoặc phiên âm.
    Cùng ngôn ngữ không ai gọi là dịch.
     
    akechi kego thích bài này.
  12. akechi kego

    akechi kego Legend of Zelda Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/1/13
    Bài viết:
    1,180
    Nơi ở:
    Sở cảnh sát
    Ờ. Biết thế
     
  13. empireatwar

    empireatwar Sora, Wielder of Keyblades

    Tham gia ngày:
    20/7/08
    Bài viết:
    12,150
    câu cuối giống khóc lưu bị nhể
     
  14. Joker FF

    Joker FF Mayor of SimCity

    Tham gia ngày:
    1/5/16
    Bài viết:
    4,122
    Ngày xưa làm văn chưa bao h quá 1 trang giấy :):):) .
     
  15. Zainor Dean

    Zainor Dean Thợ cào phân

    Tham gia ngày:
    16/6/08
    Bài viết:
    10,892
    Nơi ở:
    Hội Dzườn Đào
    Câu cuối nghĩa là: Bạch Đế chiều hôm rộn tiếng chày.
     
  16. giangqaz

    giangqaz Space Marine Doomguy

    Tham gia ngày:
    9/5/08
    Bài viết:
    5,891
    bài này ấn tượng vì đọc hán việt lên cảm giác nó gấp gáp lạnh lẽo thật
    mà có 1 cái nhảm nhí là bắt phân tích thơ, thơ cảm nhận mỗi người mỗi khác, hơn nữa cảm nhận thường chỉ 1 ý trong đó thôi toàn bắt phân tích dài dằng dặc
     
  17. empireatwar

    empireatwar Sora, Wielder of Keyblades

    Tham gia ngày:
    20/7/08
    Bài viết:
    12,150
    tự ta tháy chữ bạch đế thành cao có chữ mộ tưởng cảm lưu bị chết ở thành bạch đế chứ =))
     
  18. iammenghp10

    iammenghp10 C O N T R A Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    22/2/12
    Bài viết:
    1,736
    Nơi ở:
    Hải Phòng
    Cái bài Chiếc thuyền ngoài xa , vợ bị chồng đập lên bờ xuống ruộng rồi vẫn giữ tư tưởng người phụ nữ Việt Nam cam chịu , cam trường :-(||>đến đoạn Bánh trôi nước thì giảm mẹ nó tải éo đc học sâu , chính ra nhiều bài trong sách ngữ văn học cũng ko có tệ chủ yếu là " các em hãy nêu quạ điểm cá nhân dựa trên thang điểm của bộ giáo dục " thì nó sai vl =))
     
  19. Zainor Dean

    Zainor Dean Thợ cào phân

    Tham gia ngày:
    16/6/08
    Bài viết:
    10,892
    Nơi ở:
    Hội Dzườn Đào
    Cái bình thơ ấy có từ lâu rồi. Xem mấy ông chuyên văn chém gió thì chẳng bay phần phật.
     
  20. Roy Whitlow

    Roy Whitlow Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    2/9/17
    Bài viết:
    237
    Đời Đường - Trung Quốc trong khoảng những năm 618-907 thi ca nghệ thuật phát triển vô cùng mạnh mẽ và thu được những thành tựu rực rỡ. Với hơn 2.300 thi sĩ và khoảng hơn 48.000 bài, thơ Đường được liệt vào hàng thơ ca ưu tú nhất của nhân loại. Trong số đó không thể không kể đến Đỗ Phủ (712- 770) nhà thơ giàu lòng yêu nước thương dân, được tôn vinh là "thi thánh". Tính hiện thực và tinh thần nhân đạo là chủ đề xuyên suốt trong thơ. Bài thơ Bài ca nhà tranh bị gió thu phá là một trong những bài thơ như vậy.

    Bài thơ này được xem là một trong những bài thơ hay nhất trong số 100 bài tiêu biểu của Đỗ Phủ được sáng tác vào những năm cuối đời sống ở Thành Đô. Cùng thời gian đó loạn An Lộc Sơn vẫn chưa dứt, bài thơ lấy gốc sâu xa từ điệu dân ca cổ. Đã có rất nhiều nhà thơ có cách viết thế ca này: Thu Phô ca (Lý Bạch), Trường hận ca (Bạch Cư Dị).

    Mở đầu bài thơ Bài ca nhà tranh bị gió thu phá như kể lại về trận gió thu. Đây không phải là cơn gió heo may mát lành mà đây là một trận bão tố, cơn lốc vào tháng tám Gió thét gào.

    Tháng tám, thu cao, gió thét gào,

    Cuộn mất ba lớp tranh nhà ta

    Tranh bay sang sông rải khắp bờ,

    Mảnh cao treo tót ngọn rừng xa

    Mảnh thấp quay lộn vào mương sa.

    Căn nhà lợp tranh yếu ớt bị cơn thu phong lật tung cuộn bay khắp nơi. Có tấm tranh bay rải khắp bờ sông. Có tấm bay tận rừng xa, có tấm rơi nơi mương nước... Việc lặp lại từ tranh đến 2, 3 lần chứng tỏ trận bão tố rất ghê gớm. Căn nhà được bạn bè giúp đỡ để nương thân qua ngày giờ đây tan thương.

    Ngước nhìn từng tấm tranh theo gió bay đi mà lòng xót xa, bất lực. Tiếng thơ như lời than thở, khóc lóc cho cảnh sống khổ cực của thi nhân.

    Sự đau đớn xót xa được thể hiện sâu sắc hơn ở khổ thơ kế tiếp. Nhà thơ phải chứng kiến sự phá phách căn nhà của mình cùng với trận bão tố mà nhà thơ gọi là "đạo tặc".

    Trẻ con thôn nam khinh ta già không sức,

    Nỡ nhè trước mặt xô cướp giật,

    Cắp tranh đi tuốt vào luỹ tre

    Môi khô miệng cháy gào chẳng được

    Quay về, chống gậy lòng ấm ức.

    Chiến tranh liên miên, đời sống nhân dân vô cùng cực khổ, loạn lạc. Đạo đức suy đồi đến cùng cực. Lũ trẻ hàng xóm không ai dạy dỗ, không chỗ học hành chúng ngang tàng kéo đến cướp tranh nhà Đỗ Phủ. Chúng không còn biết lễ giáo, lễ phép gì nữa. Chúng khinh nhà thơ "già yếu", trơ tráo lạnh lùng trước tiếng kêu than “Môi khô miệng cháy” của tác giả. Vậy là sau thiên tai, gia đình nhà thơ lại gặp nạn "Đạo tặc". Trước mắt nhà thơ là lũ quần đồng, hạ lưu, kẻ cướp. Đó chính là sản phẩm của một xã hội đang trên đà xuống dốc. Người người sống với nhau gian tham, xã hội thì đảo điên; tấm lòng nhà thơ đau đớn vô cùng, nhìn cuộc đời, con người trong xã hội mà lòng ấm sức, căm hận biết bao. Muốn gào lên, thét lên mà không nói thành lời.

    Vậy là căn nhà bị gió phá, lũ đạo tặc phá. Nó làm sao đủ sức chống lại những trận cuồng phong, mưa rét đêm thâu. Trời mưa rả rích đêm thâu mà mái nhà bị gió thu phá nát. Gió lặng, mây đen phủ kín bầu trời. Mưa tầm tã suốt đêm thâu, nhà dột không ngủ được. Đoạn thơ nêu lên một hiện thực đau lòng và khốn khổ của nhà thơ trong đêm mưa.

    Mền vải lâu năm lạnh tựa sắt

    Con nằm xấu nết đạp lót nát

    Đầu giường nhà dột chẳng chừa đâu

    Dày hạt mưa, mưa mưa chẳng dứt.

    Tuổi già, sức yếu, bệnh tật... lại phải ngồi dưới mưa, trong thâm tâm Đỗ Phủ thương mình thì ít nhưng thương cho vợ con, gia đình thì nhiều. Nỗi đau như dồn nén lại thành một khối, trút một con người bất hạnh, đau khổ gần cả cuộc đời. Nhà thơ như thấy mưa lâu hơn, nhiều hơn, đêm như dài hơn và nỗi buồn thương không dứt.

    Từ trải cơn loạn ít ngủ nghê

    Đêm dài ướt át sao cho trót?

    Thật là phúc bất trùng lai, hoạ vô đơn chí. Tai hoạ với nhà thơ là một đêm thu trời mưa nhà dột. Thân già, sức yếu ngồi co ro trong mưa rét, nhìn vợ con đang nằm dưới mưa lòng sao không đau quặn. Cái nghèo nó đeo đẳng mãi, chăn cũ lâu năm con đạp rách, nhà dột... Sự cùng cực của một gia đình tàn tạ dưới thời loạn lạc, li tán.

    Trong đêm mưa rét mất ngủ ấy, nỗi lòng nhà thơ vẫn tin yêu vào cuộc sống, chất nhân văn vẫn dâng trào lo cho đời cho dân cho nước.

    Ước được nhà rộng muôn ngàn gian

    Che khắp thiên hạ kẻ sĩ nghèo đều hân hoan

    Gió mưa chẳng núng, vững như thạch bàn!

    Than ôi! bao giờ nhà ấy sừng sững dựng trước mắt

    Riêng lều ta nát, chịu chết rét cũng được!

    Trong nỗi đau thương phũ phàng của cuộc đời, con người ta rất dễ rơi vào sự khủng hoảng tinh thần. Đôi khi gục đầu cam chịu, than thân trách phận nhưng với Đỗ Phủ thì hoàn toàn khác, ông ngồi trong đêm mưa lạnh cóng, có người sẽ nghĩ rằng ông sẽ ước có mái lều, tấm chăn, bát cơm... cho vợ con và bản thân ông khỏi vất vả. Thật bất ngờ trong niềm mong ước của ông, ước mơ có một ngôi nhà kỳ vĩ: “Muôn ngàn gian” vô cùng vững chắc. Ngôi nhà ấy không phải để che cho ông và gia đình mà “Che khắp thiên hạ kẻ sĩ nghèo đều hân hoan”. Ông thương cho những người nghèo khổ không chỗ trú thân, che nắng che mưa cho dân. Thật là một tấm lòng nhân hậu. Yêu thương bao la Thường xuyên lo cho dân nghèo, than thở đến nóng gan, cháy ruột” dù cuộc đời đầy rẫy nhưng vất vả, loạn lạc. Và vì vậy ông rất đồng cảm cho cảnh ngộ muôn dân tan nát gia đình vì chiến tranh, đói khổ vì nghèo túng, bệnh tật. Đau xót cho dân cho nước, ước mơ đất nước thái bình, nhân dân no ấm nên ông quên đi cái khổ cực của bản thân. Có thể nói Đỗ Phủ có tình thương lớn của một nhà nho chân chính sống và ứng xử theo phương châm “Lo trước thiên hạ, vui sau thiên hạ”.

    Qua bài thơ trên ta thấy Đỗ Phủ mang nặng tấm lòng nhân ái bao la của một con người trải qua nhiều bất hạnh giữa thời loạn lạc. Ông mong mỏi, và khao khát hạnh phúc cho muôn dân. Bài thơ chất chứa chất nhân văn cao cả của bậc vĩ nhân quên đi bản thân mình mà lo cho dân cho nước.
     

Chia sẻ trang này